Ta chẳng phiền ai nếu họ phiền,
Vì ta có mặt mới là duyên,
Nếu không ta, có ai phiền trách,
Gió thổi hư không giữa đất liền.
Ta chẳng não loạn với một ai,
Có thêm thân, có nghiệp theo hoài,
Khen chê thương ghét đầy vơi mãi,
Xả hết cho đời khỏi trả vay.
Ngày xưa pháp hội có hai người,
Tranh cãi buồn phiền chuyện hổ ngươi,
Một vị phương trời lo phướn động,
Một người cãi lại gió bay thôi.
Huệ Năng nhìn thấy trong câu chuyện,
Biết được ra khuyên một ít lời,
Phướn không gió cớ chi lay động,
Chỉ có tâm mình chịu nổi trôi.
Bà kia ông nọ người xa lạ,
Mà giận làm chi giữa cuộc đời,
Chẳng có vinh thì đâu có nhục,
Ðể lòng sầu não giữa đầy vơi.
Mái chùa từ buổi vui tình Phật,
Cắt tóc chia tay chẳng nợ đời,
Cơm Phật rau dưa qua ngày tháng,
Buồn chi lời nói của người đời.
Xả hết cho lòng không vướng bận,
Quên đi cho sạch chẳng chiều mơi,
Ai thương ai ghét đều là bạn,
Lời lẽ khen chê cũng thế thôi.
Giữ vẹn từ bi thêm hỷ xả,
Vào ra ba cõi mặc vui chơi.
1992
Thích Minh Phát
Nam Mô A Di Ðà Phật.
Chày kình tiếng nhẹ buông
Lòng con mãi lo buồn
Mong sao tròn nhân Phật
Ðể ngày tháng qua xuông
Hoàng hôn chiều mưa rơi
Mồ hoang khắp trong đời
Mờ sương lòng không nơi
Hết thời.
Nghĩ ngợi
Bao nhiêu duyên nghiệp người ơi!
Bao nhiêu oan trái trong đời viễn ly.
Xin tròn quả phước hôm ni.
Ngày nay cho đến một khi đạo thành.
Thích Minh Phát
Nam Mô A Di Ðà Phật.
Xin hoan hỷ giữa chợ đời đen trắng
Chốn phiền ba bao mưa nắng dập dồn
Từ có thân này thành chuyện sớm hôm
Rồi ngày tháng buộc ràng thêm thắt chặt
Giữa thế hệ muôn chuyện ai cũng mặc
Miễn tâm tư hằng mãi nụ cười vui
Cho lòng luôn hòa thuận giữa ngọt bùi
Ðể tạo dựng vuông tròn trong lẽ sống
Muốn tất cả mọi người luôn tự trọng
Muốn thân thương giữa bao cảnh khóc cười
Muốn dung hòa cho sự được mười mươi
Muốn tùy hỷ giữa đất trời tang lệ
Ðời đã có rồi không thôi thì kệ
Kiếp nhân sinh bao thế hệ qua rồi
Nghiệp đa mang đeo đuổi kiếp con người
Thân tứ đại cũng tùy dòng luân tục.
Niệm Di Ðà điều phục lại thân tâm
Thoát trần ai trong sáng tợ trăng rằm
Hầu trở lại tròn đầy ba la mật.
Thích Minh Phát
Nam Mô A Di Ðà Phật.
Sự lý đua nhau giữa chợ đời
Ai người thong thả mặc vui chơi
Gặp nhau hoan hỷ lòng thông cảm
Cho vẹn lòng thương ở với đời.
Cho vẹn lòng thương ở với đời.
Biển trần lặn hụp mãi đua bơi
Nếu không cảnh tỉnh quay đầu lại
Muôn kiếp ngàn năm trả nợ đời.
Muôn kiếp ngàn năm trả nợ đời.
Nơi miền khổ thú mặc vui chơi
Quê xưa cảnh cũ chừng quay lại
Thôi đến liên bang cũng kịp thời
Thôi đến liên bang cũng kịp thời
Nơi miền Phật độ được thảnh thơi
Sanh già đau chết không còn nữa
Niệm Phật nhìn trăng chẳng nợ đời.
Thích Minh Phát
Ðời sống tăng nhàn vui nước non
Yên hà bạn lữ nguyện vuông tròn
Liễu xanh tùng biếc xuân thu mặc
An lạc hạnh tu chẳng mất còn.
Thích Minh Phát
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét