Có cơn hồng thủy vào ban sớm
Xóa hết bình yên thưở đậm đà
Dấu vết mùa xuân chừng lãng đãng
Thương hải tang điền đã chia xa. Thế sự vô thường buổi xuân về
Con đường sinh tử quá mỏi mê
Có người cùng tử bao phiền lụy
Tự hỏi bao giờ trở lại quê.
Địa Tạng lòng thương dõi mắt buồn
Nhân quả chập chùng trong cơn lũ Tê tái bàn chân giẫm tang thương.
Em bé bốn tháng vẫn an nhiên
Mới biết từ bi thật nhiệm mầu
Phước đức đã gieo từ kiếp trước
Lênh đênh biển nước tiếng kinh cầu.
Thôi nhé từ nay lo tu tỉnh
Đợi chi khát nước mới đào kinh Một niệm Di Đà trăng sáng tỏ
Cực lạc hương quê sạch tánh linh.
Thiện Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét