14 thg 12, 2012

HƯƠNG BƯỞI MÃI NGÂN HÀ

http://lh3.ggpht.com/_1z2sSfHMx8Y/SU2ulVIYiZI/AAAAAAAAFm0/w9Y_5sKiJuw/s800/hoasen346611.jpg
 
 
Ngày trước, nhân một chuyến rong chơi du ngoại tang bồng, bỗng bắt gặp một chiếc đầu lâu của ai đó. Kìa là một nấm mồ vô chủ cỏ mọc um tùm xen lẫn những cây gai. Lạnh rả rích. Một cơn gió thoảng qua, cuốn chơi vơi những chiếc lá giăng sầu. Vài giọt nước còn đọng trên chiếc đầu lâu nằm bên bờ nước. Nó vẫn nằm đó tự bao giờ, dãi dầu với gió mát trăng thanh, với cỏ biếc hoen mờ. Lạnh tím ngắt. Vẫn không có ai lai vãng làm bầu bạn. Biển dâu vẫn một niềm đau, buồn mưa bay gió thoảng, khổ sương phủ tuyết rơi. Chiếc đầu lâu khô ấy chỉ còn im đậm hai hố mắt sâu thẳm. Chao ôi, kiếp phù sanh biết được bao lâu. Người đi kẻ ở mơ màng, tình người xanh biếc đôi bờ biệt ly. Nhớ nhà đêm trăng tỏ, hương bưởi mãi ngân hà ... Bạn cứ nằm im, tôi thương cảm nguyện cầu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét