19 thg 12, 2012

CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2013

Những câu chúc mừng năm mới 2013 tuyệt vời nhất
Hãy cùng chúc nhau những điều tốt đẹp nhất cho một năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý, tỷ sự như mơ…


1. Chúc bạn: 12 tháng phú quý, 365 ngày phát tài, 8760 giờ sung túc, 525600 phút thành công 31536000 giây vạn sự như ý…

2. Năm mới: Ngàn lần như ý, Vạn lần như mơ, Triệu sự bất ngờ, Tỷ lần hạnh phúc. 3. Tống cựu nghênh tân – Vạn sự cát tường – Toàn gia hạnh phúc.

4. Năm mới Tết đến. Rước hên vào nhà. Quà cáp bao la. Mọi nhà no đủ. Vàng bạc đầy hũ. Gia chủ phát tài. Già trẻ gái trai. Sum vầy hạnh phúc. Cầu tài chúc phúc. Lộc đến quanh năm. An khang thịnh vượng!


5. Đong cho đầy hạnh phúc. Gói cho trọn lộc tài. Giữ cho mãi an khang. Thắt cho chặt phú quý. Cùng chúc nhau như ý. Hứng cho tròn an khang. Chúc năm mới bình an. Cả nhà đều sung túc.


6. Hôm nay có 3 người hỏi tôi về bạn và tôi đã giúp để họ tìm đến với bạn ngay. Tên của 3 người ấy là Hạnh phúc, Thịnh vượng và Tình yêu.

7. Cung chúc tân niên. Vạn sự bình yên. Hạnh phúc vô biên. Vui vẻ triền miên. Kiếm được nhiều tiền. Sung sướng như tiên.


8. Năm mới chúc nhau sức khỏe nhiều. Bạc tiền rủng rỉnh thoải mái tiêu. Gia đình hạnh phúc bè bạn quý. Thanh thản vui chơi mọi buổi chiều. 9. Hoa đào nở, chim én về, mùa xuân lại đến. Chúc nghìn sự như ý, vạn sự như mơ, triệu sự bất ngờ, tỷ lần hạnh phúc…

10. Chúc năm mới:

- Vừa đủ HẠNH PHÚC để giữ tâm hồn bạn được ngọt ngào.
- Vừa đủ THỬ THÁCH để giữ bạn luôn kiên nhẫn.
- Vừa đủ MUỘN PHIỀN để giữ bạn thật sự tỉnh táo.
- Vừa đủ HY VỌNG để cho bạn được hạnh phúc.
- Vừa đủ THẤT BẠI để bạn mãi khiêm nhường.
- Vừa đủ THÀNH CÔNG để giữ bạn mãi nhiệt tâm.
- Vừa đủ BẠN BÈ để bạn được an ủi.
- Vừa đủ VẬT CHẤT để đáp ứng các nhu cầu vật chất của bạn.
- Vừa đủ NHIỆT TÌNH để bạn cho đời thêm hân hoan.
- Vừa đủ NIỀM TIN để xua tan những thất vọng. 11. Công thức nấu món đêm 30 tết:
- Lấy toàn thể 12 tháng trong năm đem rửa sạch mùi cay đắng, ghen tị, thù oán…rồi để cho ráo nước
- Tuần tự cắt mỗi tháng ra 28, 30, hay 31 phần.
- Trộn đều với : Một chút tin yêu – Một chút kiên nhẫn – Một chút can đảm – Một chút cố gắng – Một chút hy vọng – Một chút trung thành.
- Ướp thêm gia vị: lạc quan, tự tin và hài hước.
- Rồi đem ngâm một lát trong dung dịch “những điều tâm niệm của riêng mình”.
- Vớt ra, xay nhỏ, đổ tất cả vào “nồi yêu thương” và nấu với “lửa vui mừng”.
- Đem ra ăn với “nụ cười” trong chén “bao dung”.

12. Năm hết tết đến - Rước lộc vào nhà – Quà cáp bao la – Mọi nhà no đủ – Vàng bạc đầy tủ – Gia chủ phát tài – Già trẻ gái trai – Xum vầy hạnh phúc – Cầu tài chúc phúc – Mãi mãi an khang.


13. Cung chúc tân niên – Vạn sự bình yên – Hạnh phúc vô biên – Vui vẻ triền miên – Kiếm được nhiều tiền – Sung sướng như tiên - Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua – Phúc lộc đưa nhau đến từng nhà – Vài lời cung chúc tân niên mới – Vạn sự an khang vạn sự lành. 14. Sang năm mới chúc mọi người có một bầu trời sức khoẻ, một biển cả tình thương, một đại dương tình cảm, một điệp khúc tình yêu, một người yêu chung thủy, một tình bạn mênh mông, một gia đình thịnh vượng. Chúc các bà, các ông, các cô, các chú, các chị, các anh sang năm mới vạn sự như ý, tỷ sự như mơ, làm việc như thơ, đời vui như nhạc, coi tiền như rác, coi bạc như rơm, chung thủy với cơm và sắc son với phở. Chúc mừng năm mới!

15. Cung Chúc Tân Xuân Phước Vĩnh Cửu

Chúc Trong Gia Quyến Được An Khương
Tân Niên Lai Đáo Đa Phú Quí
Xuân Đến An Khương Vạn Thọ Tường. 16. Chúc mọi người khoẻ như hổ, sống lâu như rùa, mắt tinh như đại bàng, nhanh nhẹn như thỏ, tinh ranh như cáo, ăn nhiều như … heo, mau ăn chóng nhớn, tiền vô như nước, phúc lộc nhiều như dịch châu chấu tràn về.

17. Năm mới, anh chỉ chúc em được nhiều sức khỏe thôi. Còn về hạnh phúc và niềm vui, anh mong rằng chính mình sẽ là người mang những điều đó đến với em. Yêu em nhiều!


18. Mùa xuân xin chúc – Khúc ca an bình – Năm mới phát tài – Vạn sự như ý – Già trẻ lớn bé – Đầy ắp tiếng cười – Trên mặt ngời ngời – Tràn đầy hạnh phúc – Xuân đến hy vọng – Ấm no mọi nhà – Kính chúc ông bà – Sống lâu trăm tuổi – Kính chúc ba mẹ – Sức khoẻ dồi dào – Đôi lứa yêu nhau – Càng thêm nồng ấm – Các em bé nhỏ – Học giỏi chăm ngoan – Chúc Tết mọi người – Năm mới hoan hỉ – Gặp nhiều niềm vui … 19. Năm mới đến: Chúc luôn hoan hỉ, sức khỏe bền bỉ, công danh hết ý, tiền vào bạc tỉ, tiền ra ri rỉ, tình yêu thỏa chí, vạn sự như ý, luôn cười hi hi, cung hỷ cung hỷ…”

20. Chào buổi tối, chào tạm biệt ngày cuối cùng của năm. Chào tạm biệt những buồn vui lẫn lộn, chuẩn bị sẵn sàng để đón chào năm mới.

Đêm nay giao thừa lại về, năm mới lại đến, chúc cho ai đó hạnh phúc bên nữa yêu thương. Chúc cho ai đó còn cô đơn sẽ tìm thấy một bờ vai chia sẻ, chúc cho ai đó tìm được nhau sau tháng năm dài xa cách. Chúc cho năm mới tràn đầy niềm vui, hạnh phúc vừa đủ và bình yên thật nhiều.

Happy new year!

LỜI HAY Ý ĐẸP

Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật,
Thế cho nên tất bật đến bây giờ
Thích Huyền Vi

Đường về khép bóng trần gian
Lợi danh gói một hành trang vô thường


Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ
Thong dong tự tại vậy mà vui
Giã từ cõi mộng điêu linh
Tôi về buôn bán với mình phôi pha
Bùi Giáng
Ta về giữ mộng trinh nguyên
Bờ hun hút lạnh nắng xuyên hình hài
Khi tóc bạc trên đầu trôi dạt mãi
Cội nguồn ơi chiếc lá lại rơi về
Thân như bóng chớp chiều tà
Cỏ cây hoa lá xuân qua rụng rời
Sá chi suy thịnh cuộc đời
Thịnh suy như hạt sương rơi đầu cành
Mãn Giác Thiền Sư
Cuộc lữ trăm năm kể cũng dài
Nhưng rồi không quá một lầm lay
Thiên thu là những gì khoảnh khắc
Chợt mất chợt còn như gió bay
Ngày sẽ hết và tôi không ở lại
Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu
Tôi sẽ tiếc thương trần gian này mãi mãi
Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu
Bùi Giáng
Trăm năm trước thì ta chưa gặp
Trăm năm sau biết có gặp không
Cuộc đời sắc sắc không không
Thôi thì hãy sống hết lòng với nhau
Ta cứ ngỡ đùa vui trong chốc lát
Ai có ngờ đùa mãi đến điêu linh
Bùi Giáng
Quán soi một chiếc lá rơi
Vô thường đắp đổi bao đời loanh quanh


Bóng trúc quét sân trần chẳng động
Vầng trăng xuyên biển nước không xao
Người về qua cửa phù vân
Nghiêng vai trút gánh phong trần bỏ đi
Trên lối cũ bàn chân xưa để dấu
Bước phiêu bồng cỏ lá rộn ràng reo
Ngày vừa hết thì liền đêm hóa nụ
Dẫu khô vàng vẫn sắc nhịp nhàng thu
Nguyên Luân
Thở đi nhẹ một kiếp người
Vui đi để có nụ cười thênh thang
Đường đời gian dối người chen lấn
Lối đạo an vui hiếm kẻ tìm
Còn ở lại một ngày còn yêu mãi
Còn một đêm còn thở dưới trăng sao
Bùi Giáng
Đạo là nếp sống tùy duyên
Đói ăn mệt nghỉ an nhiên tâm hồn
 

LỜI DẠY CỦA ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA

Image

Image

Image



Image

Image

Image



Image

Image

Image



Image

Image











Những câu nói từ một trái tim nhân ái và từ khối óc minh triết của bậc đại giác:




Sức
mạnh của trẻ thơ là tiếng khóc. Sức mạnh của đàn bà là phẩn nộ. Sức
mạnh của người ăn trộm là vũ khí. Sức mạnh của vua chúa là quyền uy. Sức
mạnh của kẻ ngu là áp đảo. Sức mạnh của bậc hiền trí là cảm hóa. Sức
mạnh của người đa văn là thẩm sát. Sức mạnh của sa môn là nhẫn nhục.”







Bởi
chúng ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên chúng ta
đành phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng từ bi và tâm
trí huệ”














Thành thật đối diện với mâu thuẫn và khuyết điểm trong tâm mình, đừng lừa dối chính mình”.





“Sự
khác biệt giữa con người là do mức tiến hóa khác nhau qua các kiếp
sống. Có khi nào ta thù ghét một kẻ kém ta đâu? Suy luận rằng. “ vạn vật
đồng nhất”, ta sẵn sàng tha thứ cho kẻ khác, vì họ không hiểu biết,
không ý thức hành động của mình, vả lại họ và ta nào có khác nhau đâu.
Khi ta hiểu rằng:”nhất bổn tám vạn thù”, ta nhìn vạn vật như chính mình,
từ loài người qua loài thú, thảo mộc, kim thạch, và ý thức rằng mọi vật
đều có sự sống, đều có Thượng đế ngự ở trong, ta sẽ cởi bỏ thành kiến,
mở rộng lòng thương đến muôn loài”.






con Phật, nếu không nói được những gì Phật nói, hãy im lặng như chánh
pháp, đừng nói những lời ác, xuyên tạc, bịa đặt, vu khống, làm tổn hại
kẻ khác, nếu không làm được những gì Phật làm, hãy im lặng và lắng nghe,
quán sát, học hỏi những thiện tri thức, đừng vọng động làm những điều
thương tổn đến tha nhân
”.





“Ác
khẩu, mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người ta có
xấu bao nhiêu, có ác bao nhiêu. Anh càng nguyền rủa họ, tâm anh càng bị
nhiễm ô, anh hãy nghĩ, họ chính là thiện tri thức của anh”.





Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác”.






Khi trong tay anh nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì anh chỉ
có mỗi thứ ấy, nếu anh chịu buông xuống, thì anh mới có cơ hội chọn lựa
những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với quan niệm của mình,
không chịu buông xuống thì trí huệ chỉ có thể đạt đến ở một mức độ nào
đó mà thôi.”

BỤI PHẤN

‘Bụi phấn’ mãi gắn với hình ảnh người thầy

Gợi lên ký ức nơi bục giảng, ‘Bụi phấn’ là bài hát quen thuộc nhất về người giáo viên mà bất kỳ ai khi còn đi học cũng đều thuộc lòng.
Được nhạc sĩ Vũ Hoàng phổ nhạc từ bài thơ cùng tên của tác giả Lê Văn Lộc, Bụi phấn nhanh chóng trở thành một trong những ca khúc thiếu nhi nổi tiếng nhất của nền âm nhạc Việt Nam. Hiếm ai còn nhớ bài hát này ra đời vào thời gian nào, trong hoàn cảnh ra sao, chỉ biết rằng ai từng trải qua thời cắp sách đến trường cũng đều từng nghe và thuộc lòng Bụi phấn.
nhac-thieu-nhi-khong-loi-bui-phan-jpg-13
Sự tận tâm của người thầy với những học trò nhỏ. Ảnh: st.
Giống như một bản nhạc thơ, Bụi phấn có lời ca ngắn với những âm điệu nhẹ nhàng, dễ nhớ, dễ thuộc. Mỗi khi những câu hát ấy vang lên, người nghe như sống trong khoảnh khắc của những ký ức xưa cũ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường, là một học sinh vô tư, hồn nhiên.
“Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào, rơi trên bục giảng
Có hạt bụi nào, vương trên tóc thầy…”
Khi người giáo viên bắt đầu dùng phấn viết những bài học mới lên chiếc bảng đen, những hạt bụi trắng xóa rơi xuống – đó là một hình ảnh quá đỗi đơn sơ, xảy ra hàng ngày và dễ dàng bắt gặp ở bất kỳ lớp học nào. Nhưng qua cảm nhận của tác giả, những hạt bụi ấy trở thành một hình ảnh mang tính ước lệ và có hồn. Nó không chỉ là những hạt nhỏ li ti rơi xuống bục giảng hay vương lại trên tóc mỗi lần người thầy viết bài, mà đã trở thành một biểu tượng in sâu trong tâm trí bao thế hệ học trò.
thaygiao-jpg-1353373495_500x0.jpg
Động từ “rơi” được nhấn mạnh thành “rơi rơi” tạo nên một cảm giác bâng khuâng và chơi vơi. Hạt bụi rơi mãi không ngừng một cách lặng lẽ đến mức chẳng ai nhận ra chúng đang hòa quyện và nô đùa – như chính những người học trò nghịch ngợm, vô tư. Khi chiếc bảng đen đầy ắp những kiến thức, những dòng chữ thì cũng là lúc dưới bục giảng, trên mái tóc người thầy vương thêm nhiều hạt bụi.
“Em yêu phút giây này, thầy em tóc như bạc thêm
Bạc thêm, vì bụi phấn. Cho em bài học hay…”
Những hạt bụi phấn chắp cánh đưa người học trò bước tới tương lai, tới những bài học tri thức lẫn bài học cuộc sống vô cùng quý giá. Người thầy ấy chẳng quan tâm tới mái tóc mình đang ngày một bạc thêm, còn những người học trò cũng chẳng ai có thể đếm được có bao nhiêu hạt bụi đậu vào mái tóc thầy trong từng tiết học. Đọng lại trong đó là một nỗi niềm ưu tư về cuộc sống, về tương lai của những thế hệ học trò.
“Mai sau lớn nên người, làm sao có thể nào quên
Ngày xưa thầy dạy dỗ, khi em tuổi còn thơ…”
Chẳng ai nhận ra được sự thay đổi cho tới khi trưởng thành. Đến một lúc nào đó nhìn lại mới chợt thấy mọi thứ đã khác biệt theo thời gian. Màu trắng của những hạt bụi phấn năm xưa giờ đã trở thành màu tóc của người giáo viên. Tâm hồn của cô cậu học trò đã lớn lên từ những hạt bụi phấn, chất chứa biết bao sự ân cần, trìu mến với những bài học tuôn chảy theo từng ngày. “Làm sao có thể nào quên” - khi đã “nên người” thì những cô cậu học trò năm nào mới thấy hình ảnh quen thuộc “khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi” là những ký ức khó phai nhòa.
NNK-2849-JPG-1353373495_500x0.jpg
"Em yêu phút giây này, thầy em tóc như bạc thêm. Bạc thêm vì bụi phấn, cho em bài học hay...". Ảnh: Hoàng Hà.
Có những người thầy xuất hiện thoáng qua trong cuộc đời ta, nhưng cũng có những người khiến ta nhớ rất lâu. Từng lời nói, từng câu pha trò trong giờ học, từng lúc nghiêm khắc mỗi khi kiểm tra miệng, từng phút thoáng buồn trước sự vô lo của trò… Tất cả những thứ đó tạo nên một hành trình dài của sự trưởng thành.
Mỗi khi giai điệu da diết, bồi hồi của Bụi phấn được ngân nga, tâm hồn người học trò năm xưa lại trở nên xao xuyến khi nhớ về những người thầy cũ, bạn bè cũ, mái trường thân thương đã gắn bó cả một thời tuổi trẻ. Những câu hát đem lại sự hoài niệm về một thời đã qua, thời của “có hạt bụi nào rơi trên bục giảng, có hạt bụi nào vương trên tóc thầy” - hình ảnh mà chỉ có những người học trò mới nhìn thấy và cũng chỉ có tới lúc chia xa, họ mới nhận ra nó đẹp tới nhường nào.
Thời gian trôi đi, cuộc sống ngày càng thay đổi, xã hội ngày càng hiện đại hơn. Những chiếc bảng đen được thay thế bằng bảng chống bóng, phấn được thay bằng phấn không bụi và đôi khi còn là những chiếc bút điện tử với máy chiếu. Hình ảnh “khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi” ở thời hiện đại khó còn có thể tìm thấy, nhưng những hạt bụi vô hình vẫn ngày ngày tuôn rơi trên bục giảng - nơi hàng ngày, người giáo viên vẫn đem những kiến thức và kinh nghiệm cuộc sống truyền tới những người học trò. Những hạt bụi vô hình ấy, theo thời gian, cũng sẽ nhuộm trắng mái tóc của người thầy và gắn với từng giai đoạn trưởng thành của người học sinh.
Mỗi năm cứ đến dịp 20/11, Bụi phấn lại thêm một lần khẳng định giá trị thiêng liêng của nó trường tồn cùng thời gian. Những giai điệu mượt mà, da diết ấy vẫn luôn đem tới một cảm giác bình yên, thân thương như một dòng suối trong lành của quá khứ tuôn chảy tới thực tại, đem theo bao kỷ niệm của “tuổi còn thơ”.
Việt Lê

NHỮNG TUYỆT TÁC ĐIÊU KHẮC TRÊN QUẢ BẦU

Sinh ra và lớn lên ở Columbia, nhưng Marilyn Sunderland là tên tuổi nổi tiếng trên toàn thế giới. Cô có thể biến một quả bầu thông thường thành một tác phẩm nghệ thuật ấn tượng bằng bàn tay khéo léo của mình. Xin mời các bạn cùng chiêm ngưỡng một vài tác phẩm của cô dưới đây:


“Nghệ thuật là một phần sự sống của tôi. Tôi vẽ chân dung, phong cảnh và nhiều loại khác với dầu, hóa chất và mực in. Tôi cũng điêu khắc gỗ và khắc hình lên kính”, Marilyn chia sẻ về công việc của mình.



Marilyn bắt đầu điêu khắc lên quả bầu trong vài năm trở lại đây, sau khi cô mua một công cụ điêu khắc tốc độ. Khi khắc xong, cô sẽ dùng những nguyên liệu phù hợp để khiến những hình vẽ trở nên sống động và ấn tượng.











ST

ÔI ĐẸP LÀM SAO QUÊ HƯƠNG VIỆT NAM

Cho em trở lại đường xưa
Để em tìm lại gốc dừa cạnh ao
Lời anh âu yếm chiều nào
Thoảng vang trong gió rì rào chớm thu

Ðất Quảng nam chưa mưa đã thấm
Rượu Hồng Ðào chưa uống đã say
Bạn về đừng ngủ gác tay
Nơi mô nghĩa nặng, ân đầy thì theo'.


'Quê tôi có gió bốn mùa,
Có trăng giữa tháng có chùa quanh năm.
Chuông hôm gió sớm trăng Rằm,
Chỉ thanh đạm thế âm thầm thế thôi.
Mai này tôi bỏ quê tôi,

Bỏ trăng bỏ gió chao ôi bỏ chùa'.

Đố ai lượm đá quăng trời,
Đan gàu tát biển ghẹo người cung trăng.
Đừng thấy miếu rách mà khinh,
Miếu rách mặc miếu, thần linh vẫn còn.
Được mùa chê gạo vô hơi,
Mất mùa ăm cám, trời ơi, hỡi trời.

Đưa nhau đổ chén rượu hồng
Mai sau em có theo chồng đất xa
Qua đò gõ nhịp chèo ca
Nước xuôi làm rượu quan hà chuốc say

Ruộng ai thì nấy đắp bờ,
Duyên ai nấy gặp đừng chờ uổng công.

Công anh chẻ nứa đan bồ
Con chị đi mất, anh vồ con em
Công anh rọc lá gói nem
Con chị đi mất, con em trốn chồng

Ruộng ai thì nấy đắp bờ,
Duyên ai nấy gặp đừng chờ uổng công.

Cau già dao bén thì ngon
Người già trang điểm phấn son cũng già

Càng già càng dẻo càng dai
Càng gãy chân chõng, càng sai chân giường

Đi chùa lạy Phật cầu chồng
Hộ pháp liền bảo đờn ông hết rồi

Cầm tay em như ăn bì nem gỏi cuốn
Dựa lưng nàng như uống chén rượu ngon

Mưa xuân, lác đác vườn đào
Công anh đắp đất, ngăn rào trồng hoa
Ai làm gió táp, mưa sa
Cho cây anh đổ, cho hoa anh tàn.


Đàn bà nói có là không
Nói yêu là ghét, nói buồn là vui

Đàn bà tốt tóc thì sang
Đàn ông tốt tóc thì mang nặng đầu

Cái cò là cái cò quằm,
Mày hay đánh vợ mày nằm với ai?
Có đánh thì đánh sớm mai,
Chớ đánh chập tối, chẳng ai cho nằm.

Tốt duyên lấy được vợ già,
Vừa sạch cửa nhà, vừa rẻo cơm canh.

Đàn ông kia hỡi đàn ông!
Nửa đêm trở dậy cắm chông đàn bà.
Đàn bà kia hỡi đàn bà!
Nửa đêm trở dậy rút ruột già đàn ông.

Vương, Phụ, Mẫu, Phu, Thê
Ngồi lại một thuyền,
Gặp trận giông chìm xuống.
Em hỏi thăm chàng sẽ vớt ai?

Đứng giữa trời anh nói không sai.
Vương anh đội trên đầu,
Phụ mẫu anh gánh hai vai,
Còn Hiền Thê ơi, lại đây anh cõng.
Còn hai tay, anh vớt thuyền.

Còn trời còn nước còn non,
Còn cô bán rượu tôi còn say sưa

Tâm hồn an lành là một Mảnh Vườn
Ý an lành là Rễ
Lời an lành là Hoa
Việc làm tốt lành là Quả

Thiện Quang