14 thg 12, 2012

TRĂNG XƯA

Trăng xưa ẩn hiện nguyên màu
Tự trong hư vọng nát nhàu nguyên sơ
Gió khuya cuốn nửa vần thơ
Nẻo về cố quận bây giờ tìm đâu
Mắt xanh nay đã nhuốm màu
Bỏ trang kinh ngọc niềm đau lụy phiền
Theo chân trần thế đảo điên
Khóc thương hờn giận như nhiên nói cười
Còn đâu độ tuổi đôi mươi
Phiêu bồng bèo bọt kiếp người chơi vơi
Lung linh hạt nắng rạng ngời
Quê hương muôn thuở đợi chờ trăng treo


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét