14 thg 12, 2012

CỞI TRÂU VỀ NHÀ LÀ CỞI TÂM VỀ CHỔ BAN SƠ

        
http://www.giacngo.vn/UserImages/1/2009/01/26/chan-trau-6.gif

Chú mục đồng đi tìm trâu. Trâu đâu chẳng thấy, chỉ thấy non cao suối biếc, rừng trúc xinh tươi. Có lẽ là đã lạc đường, loanh quanh tìm lối ra nhưng càng đi càng mù mịt. Trời cũng sắp về chiều, bụng thì đói, đầu choáng váng, mệt lã tay chân. Chú chỉ có một nỗi mong ước là làm sao tìm ra con trâu đi lạc, không thôi làm sao ăn nói với chủ đây. Vì một phút lơ đễnh mà trâu đi mất. Bụng làm dạ chịu, chớ có than van.

Ồ kia rồi! Dấu chân trâuđây mà. Chú mục đồng mừng lắm. Mé nước ven rừng thấy dâu trâu, tưởng rằng xa vờ vợi như mò kim đáy biển, giờ nó lại sừng sững ngay trước mắt. Vẫn làm ra cái dáng vẻ ngang tàng, mũi đụng trời cao, trốn được chăng? Rõ ràng là cục đá thô sơ, đâu biết đó là khối vàng tiềm ẩn. Mau mau phăng tìm kẻo hoàng hôn đổ xuống.


À đây rồi, nó trốn kỹ thiệt. Vẫn đôi mắt tròn xoe vô tội, vẫn cái xoáy bên hông dễ biết. Chất mặn trong nước, chất xanh trong màu. Thôi đi về đi, chúng mình về đi thôi. Tiếng trống làng bên đã thúc nhanh, vầng hồng hạ dần, người ngựa bôn ba về nhà. Về đi kịp nẻo tang bồng, rì rào suối chảy, thênh thang con đường.
Đi dăm bước chợt nhớ về chốn cũ, trâu như không chịu cất bước, có lẽ nó nhớ mảng cỏ non mé rừng thơm ngọt, nhớ dòng suối vắt trong mát lịm. Trâu còn cứng đầu lắm, chưa chịu quay về, phải cần cho roi vọt mới chịu phép. Làm căng một hồi thì trâu ngoan ngoãn theo về.
Trên đường về nhà, trâu cũng lắm phen muốn lần xuống ruộng gặm vài đám mạ non. Chú mục đồng phải ghì chặt giây, quát tháo răn đe: Ruộng lúa của người ta, bộ muốn người ta bắt đền sao! Riết rồi trâu cũng quen, thuần tánh như hôm xưa lúc chưa đi hoang.
Xong xuôi. Chú mục đồng ngồi vắt vẻo trên lưng trâu, hát nghêu ngao, ngắm chân mây ráng đỏ. Trâu thủng thỉnh đi, đầu không ngoảnh lại, bảo nghỉ cũng chẳng chịu dừng bước. Cởi trâu về nhà là cởi tâm về chỗ ban sơ.
Chân núi lùi dần phía sau, nhà mỗi lúc càng gần. Phong cảnh miền quê sao quá đẹp, thanh bình tiếng sáo vi vu, ơi ới tiếng cười rộn rã. Về nhà rồi, trâu cũng vào chuồng ngơi nghỉ. Chú mục đồng cuốn hút theo niềm vui mới lạ của những đứa trẻ trong xóm. Cụm mây che trăng chừ đã dạt ra để lộ vầng trăng sáng tỏgiữa đêm nồng hơi rạ.

Chú mục đồng buông bỏ mọi thứ trên trần gian. Chỗ có hằng nga cũng không thèm để mắt, chỗ có tiếng hát quan họ của liền anh liền chị cũng không thèmđến xem. Chú đang tận hưởng niềm vui thù thắng. Ngủ cái đã. Chú mục đồng chìm vào giấc mơ nồng thắm với nước biếc non xanh, ngồi mà xem cuộc thành bại, thỏng tay vào chợ lăng xăn giúp người.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét